Mama Interview – Điều quan trọng và tiên quyết nhất trong việc nuôi dạy trẻ chính là sự kiên nhẫn

Phỏng vấn
13.01.2023

“Điều quan trọng và tiên quyết nhất trong việc nuôi dạy trẻ chính là sự kiên nhẫn : Kiên nhẫn quan sát, kiên nhẫn áp dụng, kiên nhẫn sai và kiên nhẫn sửa sai.” – Đến với buổi phỏng vấn của Hajimari Mom, Chị Lâm Trọng My, sinh năm1988 là chủ cơ sở kiêm hiệu trưởng trường mầm non Ánh Dương, huyện Nhà Bè hiện đang là mẹ của 2 bé Sữa (6 tuổi) và bé Kem (4 tuổi) đã có những chia sẻ chân thật, cảm xúc về hành trình gắn bó 14 năm với nghề giáo viên mầm non, những kinh nghiệm cũng như quan điểm nuôi dạy trẻ của chị.

Hajimari Mom được biết chị My đã có 14 năm trong ngành giáo dục mầm non, chị có thể chia sẻ với Hajimari Mom cơ duyên nào đã đưa chị đến và gắn bó với ngành giáo dục mầm non không ạ ?

Thật ra đến bây giờ My vẫn cảm thấy có một câu nói rất đúng với cuộc đời mình đó là “Nghề chọn người”. Thật lòng, ban đầu ước mơ ban đầu của My vốn là được theo học ngành tiếng Anh vì My rất đam mê ngoại ngữ. Nhưng khi nhận được tin báo đậu 2 trường đại học My đã quyết định chọn Đại Học Sư Phạm, bởi lẽ khi ấy kinh tế gia đình thật sự quá khó khăn và nếu chọn đại học Sư Phạm thì sẽ được miễn phí suốt 4 năm học. Và suốt quá trình 4 năm đại học đó, My cũng đã tìm được đam mê với nghề giáo viên, đồng thời cũng chưa bao giờ từ bỏ đam mê ngoại ngữ của mình. My luôn cố gắng trau dồi ngoại ngữ để khi tốt nghiệp có cơ hội được làm trong trường mầm non quốc tế, một môi trường bắt buộc mình phải giao tiếp hoàn toàn bằng tiếng Anh để tự tôi luyện bản thân mình . Tuy thời gian đầu, My gặp khó khăn rất nhiều vì khả năng ngoại ngữ của mình có hạn, nhưng sau 6 tháng nỗ lực phấn đấu My đã dần quen được môi trường quốc tế. Khi ấy, My cũng vừa đi làm, vừa cố gắng dành thời gian đi học để có thêm bằng Quản Lý Giáo dục, bằng Cấp dưỡng đồng thời rèn luyện thêm các kỹ năng mà My cảm thấy bản thân còn thiếu như rèn chữ đẹp, viết thư pháp…

Và sau 3 năm làm Hiệu Trưởng ở 1 trường song ngữ, My đã quyết định thực hiện ước mơ về ngôi trường của riêng mình, với mục tiêu có thể tạo một môi trường giáo dục thân thiện, mà ở đó các bé được dạy dỗ, được yêu thương như ngôi nhà thứ hai của mình. Đó cũng là lý do trường Ánh Dương được ra đời. My luôn nói với các giáo viên ở Ánh Dương, điều quan trọng nhất trong môi trường giáo dục chính là lòng yêu thương trẻ nhỏ, chỉ cần có lòng yêu thương thật sự, các bé sẽ cảm nhận được và yêu thương lại các cô. Bản thân My sau bao nhiêu năm làm nghề, đã cảm nhận rất rõ được điều đó và chính vì vậy My cũng muốn truyền lại “lửa nghề” cho các thế hệ giáo viên trẻ sau này.

Có kinh nghiệm trong ngành mầm non nhiều như vậy, chắc hẳn chị My rất am hiểu tâm lý trẻ nhỏ, vậy trong quá trình mang thai và nuôi dưỡng bé Sữa và bé Kem, chị My có gặp khó khăn gì không ? Và chị đã vượt qua điều đó như thế nào ?

Cái may mắn trong hành trình làm mẹ của My chính là bản thân đã tích luỹ được một số kiến thức nền tảng trong việc nuôi và dạy trẻ cũng như được tiếp thu rất nhiều thông tin hữu ích liên quan đến tâm lý trẻ con qua nhiều độ tuổi khác nhau. Nhưng thật sự, đó chỉ là những kiến thức về mặt lý thuyết nhưng chắc chắn khi ai đã làm mẹ cũng sẽ hiểu việc áp dụng từ lý thuyết đến thực tế luôn là một vấn đề khác xa nhau. Khi mang thai hai bé, “trộm vía” vì thai kì hoàn toàn khỏe mạnh nên không có bất cứ vấn đề gì về sức khoẻ cả mẹ lẫn con.


Tuy nhiên, sau khi sinh bé Kem, dù đã có kinh nghiệm việc chăm sóc bé từ lần mang thai đầu nhưng My vẫn gặp phải tình trạng “trầm cảm sau sinh”do nửa tháng đầu tiên sau khi từ bệnh viện về nhà, Kem khóc suốt ở một khung giờ nhất định, ở giai đoạn đó, dù mình có làm bất cứ gì cũng không ngăn được cơn khóc dai dẳng của con. Bế con trên tay, dỗ dành và làm đủ mọi cách nhưng con vẫn khóc ngất khiến mình cảm thấy xót xa và bất lực vô cùng. Và trong một khoảng thời gian, mình nhận ra bản thân bắt đầu có những ý nghĩ tiêu cực, hơn ai hết mình cảm nhận bản thân đã đi rất gần đến biểu hiện của một mẹ bỉm bị trầm cảm. Vì vậy, khi đó, mình đã chia sẻ với ông xã về cảm xúc của mình và bàn bạc với ông xã về cách giải quyết mà bản thân mình đã được học từ sách vở. Và rất may mắn ông xã đã đồng hành, hỗ trợ với mình trong suốt quá trình đó và kết quả là sau 1 tháng hơn, mình và ông xã đã tìm được cách khắc phục vấn đề Kem khóc cũng như tinh thần mình cũng cảm thấy thoải mái sẵn sàng với hành trình làm mẹ hơn

Nhắc đến anh xã, chị My có thể chia sẻ thêm với Hajimari Mom về cuộc hôn nhân của anh chị được không ?

Ông xã và My quen nhau từ những năm cấp 3, nhà ở cùng quê (Tây Ninh) cũng rất gần nhau nên trước khi bước vào hành trình hôn nhân cả 2 đã có một thời gian dài ở bên nhau, cũng như rất thấu hiểu tính cách của nhau nên có thể chia sẻ với nhau hầu như mọi điều trong cuộc sống. Anh hiền và luôn lắng nghe những suy nghĩ, trăn trở hay khó khăn của My và cùng My tìm ra hướng giải quyết tốt nhất từ công việc, gia đình, con cái…. Do tính chất công việc IT khá bận, và anh không giỏi việc nhà cửa bếp núc nên hầu như nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa trong gia đình My sẽ là người phụ trách nhưng khi My chăm lo việc nhà thì anh sẽ chơi với con nên hai bạn rất thích chơi với ba. Thời gian cuối tuần, anh đều dành hết thời gian cho gia đình, thuê giúp việc theo giờ không để cho vợ động tay vào việc bếp núc mà dẫn vợ con ra ngoài chơi để vợ có trọn vẹn 2 ngày cuối tuần vui vẻ, lấy lại năng lượng sau một tuần dài mệt mỏi. Cả nhà thường chọn những quán cà phê có khu vui chơi cho trẻ để các bé được thỏa sức vận động vào cuối tuần. Hay cũng có khi những lúc gia đình cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống tấp nập đô thị, thì lại chở nhau về quê nội – ngoại để các bé có thể khám phá các hoạt động gần gũi thiên nhiên.

Chị My là người trong ngành giáo dục, chắc hẳn được tiếp xúc và am hiểu rất nhiều phương pháp dạy con tiên tiến, vậy chị My có thể chia sẻ về quan điểm dạy con của mình không?

Đúng là My được tiếp xúc với rất nhiều phương pháp dạy con tiên tiến. Nhưng với My, bất cứ phương pháp vào cũng có ưu điểm và nhược điểm riêng, nên tùy theo từng bé mà My sẽ chọn lọc nội dung trong từng phương pháp mà áp dụng cho con. Điều quan trọng và tiên quyết nhất trong việc nuôi dạy trẻ chính là sự kiên nhẫn: Kiên nhẫn quan sát, kiên nhẫn áp dụng, kiên nhẫn sai và kiên nhẫn sửa sai. Không phải phương pháp này đúng với đứa trẻ này là cũng sẽ tốt và áp dụng được cho đứa trẻ khác, đôi khi bản thân mình thấy đúng nhưng khi áp dụng với con sẽ phải thay đổi theo tình hình thực tế của con để có hướng phát triển cho con phù hợp. Vì vậy, My chưa bao giờ ngừng quan sát các con, theo dõi sự thay đổi, phát triển của con từng ngày để hiểu rõ được tính cách, đường hướng phát triển của các con từ đó tìm ra được hướng dạy phù hợp riêng cho từng bé. Và điều quan trọng là luôn cho bé cảm thấy được bố mẹ là những người bạn đồng hành, là nơi con có thể chia sẻ mọi thứ thì bé sẽ chịu thổ lộ cảm xúc tâm tư với ba mẹ hơn.

Ví dụ với Sữa và Kem mỗi bé lại có một cái khó riêng. Đầu tiên, Sữa là chị hai, thì bé lại rất dễ trong việc ăn uống, hay biết tự lập trong việc cá nhân của bản thân. Tuy nhiên, chính kiến của bé rất mạnh mẽ, nên việc uốn nắn suy nghĩ của bé khá khó khăn. Nếu mình dùng biện pháp mạnh với bé thì việc uốn nắn dạy dỗ càng khó khăn hơn vì cái tôi của bé càng trở nên mạnh mẽ hơn khi bị ngăn cản. Vì thế, khi muốn nói chuyện với bé bất cứ vấn đề gì, mình đều hết sức khéo léo và nhẹ nhàng với con, và quan trọng ở mỗi sự việc mình luôn cho bé sự lựa chọn, để bé có cảm giác mình được tôn trọng và không bị bất cứ ai kể cả ba mẹ gò ép, cũng chính vì bé được tự quyết định nên khi xảy ra bất cứ vấn đề nào không mong muốn, bé cũng sẽ vui vẻ chấp nhận và tự rút ra được kinh nghiệm cho bản thân.

Còn đối với Kem, tính cách Kem khá là mềm mỏng và chịu nghe lời mẹ. Tuy nhiên, em lại rất kén ăn. Một thời gian dài, Kem không chịu ăn thịt, ăn rau, và rất ghét rau. Mình cũng đã suy nghĩ và thử nhiều cách cuối cùng quyết định băm nhỏ rau và làm bánh cho em ăn, kết quả em rất thích ăn các loại “bánh rau” mà mẹ làm.

Nếu có một câu nói muốn gửi tới các bà Mẹ đang nuôi con nhỏ thì chị My muốn nhắn gửi điều gì ? 

My cảm thấy sẽ không có ai hiểu rõ được con mình bằng chính bản thân mình, vì vậy My chỉ muốn nói với các mẹ bỉm rằng: Đừng quan tâm đến lời người ngoài sẽ bình luận, phán xét cách dạy con của mình thế nào, cách thực hiện ra sao. Có thể bạn lắng nghe lời chia sẻ của những người khác nhưng chính bản thân mình sẽ thực hiện cùng con, không rập khuôn bất cứ ai vì con mình là duy nhất. Hãy kiên nhẫn quan sát sự phát triển từng ngày của con và “thiết kế” riêng cho con mình một phương pháp giáo dục của riêng bé. Chấp nhận sai, chấp nhận sửa sai rồi các mẹ sẽ tìm ra được cách để có thể dạy con mình một cách tốt nhất mà thôi. Chúc cho hành trình của các mẹ luôn vui vẻ.

Hajimari Mom cảm ơn chị My đã dành thời gian để cùng chia sẻ với các độc giả về suy nghĩ, cuộc sống của mình. Chúc chị My và gia đình luôn hạnh phúc, vui vẻ và thành công.

 

Bài Viết Liên Quan

follow me